Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

Một ngày có nắng ...

Phía dưới là lớp mây đen mịt mù che kín cả bầu trời, ông cảm thấy khó chịu bèn lách ngón tay vén nhẹ lớp mây kia ra rồi ông hé một con mắt sáng rực của mình nhìn xuống nhân gian.

Góc này thấy nhiều màu xanh đỏ thật vui mắt - màu sắc của những chiếc áo mưa trở nên thật rực rỡ trong màn mưa ảm đạm. Góc kia thấy nhiều ao nhỏ - vũng nước lớn xuất hiện, tất cả vẫn còn khá ướt át và bẩn thỉu. Góc khác là mấy cái nhà tí tí lợp lá ướt nhẹp lại phủ những bùn đất. Ông khẽ nheo con mắt và có đôi chút băn khoăn.

Để nhìn cho rõ hơn chút nữa, ông gạt bớt đám mù mịt xung quanh và nhướng tầm nhìn xa hơn, rộng hơn. Kia rồi, đó là những con người nhỏ bé của nhân gian đang nở trên môi nụ cười rạng rỡ vì những ngày  mưa gió bão bùng đã chấm dứt. Họ hân hoan mang quần áo, chăn màn ra phơi. Họ rộn rã lấy nước gội rửa bùn đất để làm sạch ngôi nhà bao hôm bẩn vì mưa gió. Cảnh vật đã rõ rệt và tươi sáng hơn rất nhiều. Đây đó trẻ con đã có thể chạy ùa ra khỏi nhà, túm năm tụm ba chơi đùa nhảy nhót.

Rõ ràng ông thấy thật nhiều niềm vui rạng rỡ ở dưới kia. Ông giật mình nhớ ra ông ngủ quên cả chục ngày nay rồi. Mọi người đang mong mỏi ông lắm đây. Ông choàng tỉnh hẳn và đuổi hẳn lũ mây đu bám quanh người và nở nụ cười lan tỏa ánh nắng vàng chói chang xuống khắp nhân gian. Sức sống mới như trở lại rồi.

Chào Ông Mặt Trời - Chào Ngày rực rỡ và tạm biệt những cơn mưa cùng giông bão nhé!! Chuẩn bị đi chơi thôi!

Nụ cười của Kìu chính là ánh nắng của mẹ chứ đâu ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét